Gần đây tôi thật sự bận rộn và rất ít xem phim. Thói quen "cày phim" đã bị bỏ xó hơn cả năm nay. Lâu lâu có dạo qua mấy trang phim quen thuộc, check xem có bộ nào đáng bỏ thời gian hay không. Và đây là bộ phim tôi cảm thấy đồng cảm và đánh giá cao nhất - My Mister - Một bộ phim Hàn Quốc mới toanh. Đáng chú ý hơn nữa là có sự góp mặt của IU, ca sĩ tôi yêu thích trong quá khứ.
Bộ phim bắt đầu bằng với gam màu khá ảm đạm, bạn sẽ thấy những hoàn cảnh không vui, những tính cách nhàm chán và những con người lao động thường nhật từ sáng tới tối. Có thể nói những tình tiết đó đã thể hiện được một mặt không có gì là tốt đẹp của xã hội hiện đại. Nhưng hãy kiên nhẫn xem đến tập 2, bạn sẽ thấy phim ngày càng cuốn hút và không dứt ra được.
Nam chính Park Dong-hoon là một officer điển hình, lịch lãm và đẹp trai, nhưng tính cách có phần cứng nhắc và quy củ. Anh ta không thích lượn lẹo, mờ ám và có phần tránh né khi phải đối mặt trực diện với người khác. Tuy nhiên, anh ta lại khá thông minh và cần cù nên với tính cách như vậy, Park Dong-hoon rõ ràng rất giỏi chuyên môn, không phải ngẫu nhiên mà mọi thứ trong công việc anh ta đều giải quyết rất "ngon lành". Anh ta cũng nhận được sự tôn trọng nhất định của đồng nghiệp và mọi người sống trong khu nhờ điều đó. Ở Việt Nam có thể coi đây là một người "hiền khô như cục đất".
Mọi người xung quanh đều coi Park Dong-hoon là hình mẫu của một người đàn ông thành đạt trong xã hội, có nhà cửa, công việc tốt, vợ đẹp, con ngoan. Nhưng anh lại có bất hạnh của riêng mình, mà tất cả sự bất hạnh đó cũng đến từ chính tính cách nhu nhược của bản thân.
Tôi không thích bàn về việc ngoại tình của vợ Park Dong-hoon, chi tiết có vẻ éo le này đối với tôi là khá bình thường. Nó góp thêm bi kịch cho bộ phim nhưng chưa phải là điểm nhấn khiến tôi thích thú. Nếu bạn đồng ý với quan điểm này thì hãy chú ý hơn về cách xử lý tình huống của nam chính, chứng kiến sự chuyển biến tâm lý từ chỗ ù lỳ đến việc phải tự an ủi bản thân và vươn lên phản kháng.
Đừng biết nhiều, nếu lỡ nghe thấy gì đó, hãy giả vờ như không biết gì hết, cứ im lặng mà sống, mọi người sẽ không trốn tránh ta, ta cũng không ngại ngùng khi gặp họ.
Đó là câu nói của Park Dong-hoon, cũng thể hiện rõ được tính cách an phận không thích cạnh tranh của anh ta. Khi xem ở các tập đầu tiên, nhiều người sẽ thấy ấm ức, tức giận thay cho nhân vật chính. Nhưng cũng phải nói đó cũng là điểm hấp dẫn, sự trầm tĩnh, chắc chắn nên có ở một người đàn ông trung niên. Khác hẳn với đối thủ của Park Dong-hoon là Do Joon-young luôn trong trạng thái lo lắng và giận dữ. Thậm chí khi đã biết bị "cắm sừng" tới hơn 1 năm, Park Dong-hoon vẫn rất kìm chế. Tôi phải nể phục anh ta ở việc này.
Nam chính có cách quan tâm người khác cũng rất đặc biệt. Anh ta cực kỳ nghiêm túc đến mức đáng yêu. Người khác thì phải nắm tay hay hôn thì mới gọi là yêu. Đối với Park Dong-hoon chỉ cần được anh ta mời đi ăn, uống rượu mỗi ngày là bạn đã thả thính thành công.
Phim có những bản nhạc piano nhẹ nhàng đượm buồn làm nền hòa với tiếng tàu điện ngầm, tiếng ô tô làm tôi có cảm giác như đang xem một bộ anime của Nhật.
Lee Ji-an, nữ chính gây sự chú ý cho Do Joon-young cũng rất đặc biệt, cô là một cái xác không hồn, cô sống không phải vì mình, cảm giác như sống chỉ để cho qua ngày. Cô làm mọi thứ chỉ để kiếm tiền trả nợ, chăm sóc người bà tàn tật. Khi bị đánh cô cũng phản kháng yếu ớt và không hề tránh né vì sợ hãi. Cô chỉ thực sự vực dậy khi biết mình đã thích một ai đó. Nếu bạn để ý sẽ thấy cô ấy có quan tâm đến ngoại hình của mình trong các tập sau của bộ phim. Xuyên suốt các tập, nhân vật này rất ít khi cười, mắt thì lúc nào cũng thâm quầng, không vì bị đánh thì cũng do thức khuya đi làm thêm.
Một điểm tôi thấy khá ngạc nhiên, Lee Ji-an thực ra rất thông minh, trí nhớ siêu việt, mắt tinh như cú nhưng lại chỉ đi làm các việc cấp thấp. Có thể là do cô ấy không được học cao, nhưng với vốn tự có thì cũng có thể làm tốt nhiều việc hơn bất cứ ai.
My Mister không phải là một bộ ngôn tình Hàn Quốc điển hình, nó có hơi hướng thiên về hiện thực xã hội. Các tình tiết trong phim mô tả nhiều mảnh đời khác nhau, nhiều loại tình cảm giữa người với người khác nhau bên cạnh tình yêu nam nữ. Đôi khi nó sẽ khiến bạn phá lên cười hay sẽ phải lặng thinh đi một chốc lát.
Phim có nhiều nhân vật thú vị, như anh em nhà Park, cô diễn viên, bà chủ quán bar, tên cho vay nặng lãi hay anh chàng hacker làm thêm màu sắc cho phim. Bạn cứ xem tự cảm nhận và đánh giá cho riêng mình nhé!
Tôi thích nhất cảm giác mà phim mang lại, những thước phim quay cảnh đường phố vắng lặng vào ban đêm, những con người lầm lủi về nhà sau một ngày làm việc mệt mõi, mỗi đôi chân vẫn bước đi dù cho bao sóng gió của cuộc sống thường nhật. Những thử thách cứ đến rồi đi, ta vẫn cưỡi lên những con sóng xô đến, vượt qua nó hoặc mặc kệ để nó đẩy đưa. Dù thế nào đi nữa đến cuối cùng, những khuôn mặt cũng dần già đi, nhạt nhòa rồi biến mất.
Điểm đánh giá cá nhân: 90/100.